Lời nói của Khổng Quốc An khiến những người trong phòng hỏi cung âm thầm trao đổi ánh mắt với nhau.
“Quan hệ giữa Hàn Lôi và Khương Nghệ Hương thường ngày thế nào? Còn quan hệ của Khương Nghệ Hương với các đồng nghiệp khác thì sao? Anh có thể nói rõ hơn không?” Hoàng Anh vừa gõ bút vừa hỏi.
“Khương Nghệ Hương à, chắc là không được lòng mọi người lắm. Ngoại trừ Hàn Lôi, dường như không có ai thân thiết với cô ta.” Khổng Quốc An nhai nhai tàn thuốc đã cháy hết, có vẻ vẫn còn thòm thèm: “Khương Nghệ Hương là kiểu phụ nữ hơi đen đủi, lại hay khắt khe. Cô ta không chỉ khắt khe với bản thân mà còn ép người khác phải khắt khe chung với mình, thật phiền phức. Mà nhan sắc thì cũng chẳng có gì nổi bật, tôi không mấy hứng thú nói chuyện với cô ta. Không hiểu sao Hàn Lôi lại thân thiết với cô ta đến vậy, đi đâu cũng dính nhau như hình với bóng, đến nỗi đi vệ sinh cũng muốn nắm tay nhau — nhưng thường ngày Khương Nghệ Hương chăm sóc Hàn Lôi như mẹ già vậy. Hàn Lôi không được khỏe, ngày nào Khương Nghệ Hương cũng lo cơm nước, mua thuốc, mua hoa quả cho cô ấy. Có lẽ vì lý do đó mà hai người thân nhau.”
Nói rồi, Khổng Quốc An nhún vai: “Thật không công bằng, nếu không phải lúc nào Khương Nghệ Hương cũng như thần giữ cửa bên cạnh Hàn Lôi, tôi cũng có thể mua cơm, mua hoa quả cho cô ấy chứ.”
Hóa ra đây là sự đối địch tự nhiên của một kẻ theo đuổi với bạn thân của người mình thích.
Lộ Tranh khẽ gật đầu, không hỏi thêm nữa.
Trong vài giờ tiếp theo, nhóm của Lộ Tranh chia nhau làm việc, lần lượt thẩm vấn từ hiệu trưởng đến các giáo viên ở trường tiểu học Văn Viễn. Kết luận đưa ra đều giống nhau: Khương Nghệ Hương rất tận tâm với nghề, nhưng không có nhiều bạn bè, tính tình khắt khe, không có bạn trai và cũng không dính líu đến mối quan hệ mập mờ nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play