Hai mươi lăm năm trước, vào một ngày thu.
“Ngày hôm đó thời tiết rất đẹp, trời trong xanh và mát mẻ. Trước đó một ngày, tôi nghịch ngợm chạy nhảy dưới mưa suốt nửa ngày, kết quả là hôm sau bị sốt nhẹ. Mẹ tôi lo lắng lắm, nên đẩy chiếc xe đạp ra, định đưa tôi đi tiêm.”
Đường Thiệu Nguyên nằm yên trên lưng Lộ Tranh, lặng lẽ lắng nghe.
“Em trai tôi, A Trực, dính tôi như keo. Thấy tôi sắp đi, nó cuống lên, nhất quyết đòi mẹ phải cho đi cùng. Mẹ tôi chiều nó, nên đành chở cả hai. Tôi ngồi trên thanh ngang, còn A Trực ngồi phía sau. Chúng tôi đi dọc theo con đường hai bên toàn là cánh đồng, hướng về trạm y tế. Trên đường, hình như mẹ tôi nhìn thấy ai đó, bà dừng lại. Lúc đó tôi sốt đến mơ màng, chẳng nhìn rõ chuyện gì, chỉ biết đột nhiên có người túm lấy tóc mẹ tôi, kéo bà xuống ruộng bên đường. Mẹ tôi không thể nói, chỉ có thể phát ra những tiếng 'a a'.”
Nói đến đây, Lộ Tranh khẽ dừng lại. Đường Thiệu Nguyên theo phản xạ đưa tay lên vuốt nhẹ tóc anh, giọng thở gấp: “... Khó chịu thì đừng kể nữa.”
“Không sao đâu.” Lộ Tranh nhấc cậu lên một chút, mỉm cười lắc đầu: “Chuyện qua rồi… Sau đó, thật ra tôi cũng không nhớ rõ lắm. Chỉ nhớ là trán mình bị ai đó đánh một cái, rồi ngất đi. Lúc tỉnh lại, tôi nghe thấy tiếng tàu lửa, nhưng lần tiếp theo tôi mở mắt, mình đã được cảnh sát đưa vào bệnh viện.”
“Hai mươi lăm năm rồi…” Lộ Tranh ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh đen, thở dài: “Vẫn chưa tìm thấy họ. Lần trước hỏi cậu về món thạch băng, cũng là vì tôi nghĩ mình từng ăn nó, đoán xem có phải mình là người Tứ Xuyên không. Nhưng sau khi đến đó tra xét thì vẫn không có kết quả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play