Thành phố tỉnh lỵ, Đại học Sư phạm tỉnh A.
Căng tin số 1 là căng tin nhỏ nhất của toàn trường Sư phạm, không những thế, giờ đang là cuối tháng tám, trường chưa khai giảng, trong số bốn, năm căng tin của trường chỉ có mỗi căng tin này hoạt động. Thế nhưng, vì nhiều sinh viên đã quay lại trường sớm để thực tập hoặc làm việc trong các phòng thí nghiệm, căng tin số 1 cũng dần trở nên quá tải.
Lúc này là giờ ăn trưa, căng tin sinh viên chật kín người. Nhiều người không tìm được chỗ ngồi đành phải đứng cạnh những bàn có vẻ sắp ăn xong, mặt dày chờ đợi, hoặc đơn giản là bê khay thức ăn đứng tựa vào lan can hay tay vịn nào đó mà ăn qua loa vài miếng cho xong.
“Chết tiệt, biết khó tìm chỗ ngồi thế này thì đã chẳng mua bò sốt rượu vang làm gì.”
Người nói là một nam sinh đại học bình thường, đeo kính gọng đen, mặc áo sơ mi kẻ xanh đậm, lẫn vào đám đông cũng chẳng ai nhận ra. Trên lưng nam sinh là một chiếc ba lô kiểu dáng quân đội Thụy Sĩ dày cộm, trông như cái mai rùa, trước mặt là một cái khay đỏ to, viền đã bị mài đến trắng xóa. Trong khay có một bát cơm và một cái nồi inox nhỏ đặt trên bếp mini.
Có lẽ để đảm bảo an toàn cháy nổ, bếp mini này không bật lửa, chỉ làm đế kê cho cái nồi tròn bên trên. Dù thế, món này cũng chẳng phải kiểu thức ăn thích hợp để đứng mà ăn.
“Cho nên mới nói cậu ngu quá.” Người cạnh nam sinh cũng là một chàng trai đeo kính gọng đen, mặc áo sơ mi kẻ đỏ, trông hai người như bản sao của nhau, lên tiếng đáp: “Nhìn tôi mà học hỏi, gọi một cái bánh mì thịt lừa là xong, chẳng gặp vấn đề gì hết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play