Không ngờ người đến lại là Thang Lực, Hạ Ninh liền cảm thấy hơi ngại ngùng, cô cười trừ một chút, sau đó liền gật đầu và vừa bước nhanh xuống cầu thang cùng anh vừa nói: “Tôi không biết là anh, cứ tưởng là người khác.”
“Lâm Phi Ca?” Thang Lực đã lập tức đoán được ngay. Hồi Hạ Ninh đứng ra giúp Phương Viên chống lại Lâm Phi Ca thì anh cũng có mặt ở đó chứng kiến, vậy nên anh cũng biết hai người này vốn không hợp nhau. Vừa nãy khi đuổi theo Hạ Ninh, anh cũng vừa nhìn thấy Lâm Phi Ca tức tối rời đi, cho nên liền dễ dàng đoán được chuyện gì đã xảy ra. Nhưng anh cũng không quá tò mò hay thắc mắc, dù gì anh cũng là đàn ông, không có hứng thú với mấy chuyện lặt vặt của con gái. Với lại, anh cũng không thân thiết với Lâm Phi Ca, chỉ biết cô ta từng thực tập ở đội của anh nhưng chưa bao giờ giao tiếp, vậy nên anh lại càng không có cớ gì để để ý.
Hạ Ninh cười trừ, sau đó hai người tự giác không ai nhắc đến chủ đề này nữa. Dù sao bọn họ vừa nhận được thông báo có một vụ án mới, điều quan trọng nhất hiện tại là phải nhanh chóng đến hiện trường và trực tiếp nắm bắt thông tin.
Dù thời gian Hạ Ninh đến thành phố A chưa lâu, nhưng cô cũng biết đại khái địa điểm xảy ra vụ án là nơi như thế nào. Trên đường đến hiện trường, cô nghe Thang Lực giới thiệu hiện trường vụ án nằm trên một bờ đê sông nào đó của thành phố A. Khu vực này có phong cảnh khá đẹp, rợp bóng cây liễu, là nơi người dân thường ra đây dạo mát vào buổi chiều hè. Vì có một rừng cây nhỏ bên cạnh bờ sông, bờ đê lại trồng rất nhiều hoa cỏ, nên nơi này cũng trở thành nơi lý tưởng cho các cặp đôi hẹn hò. Lúc này đã qua giờ tan làm, nhiều người dân đã ăn tối và đến bờ đê đi dạo. Khi bọn họ đến nơi thì thấy cảnh sát đã giăng dây phong tỏa, xung quanh vẫn còn khá đông người dân đi dạo. Có mấy người vì tò mò nên cố tình dừng lại, có người còn cố vươn cổ nhìn vào trong để xem có chuyện gì xảy ra, nhưng cũng may là không có ai tự tiện vượt qua dây phong tỏa, nên cảnh sát cũng không cần phải thực hiện những biện pháp ngăn cản mạnh tay.
Thang Lực đi trước, Hạ Ninh theo sát phía sau. Hai người chào hỏi đồng nghiệp đang canh giữ trước đường dây cảnh giới, rồi cúi thấp người chui qua dây để đi vào bên trong. Dọc theo con dốc của bờ kè, hai người bọn họ cẩn thận bước xuống, rồi tiến đến sát mép sông. Vì đang vào mùa thu, mùa mưa đã qua, nên mực nước sông gần đây liên tục giảm dần, làm để lộ ra nhiều bùn lầy và đá trên bờ. Thang Lực và Hạ Ninh cẩn thận bước lên các tảng đá khô ráo, và tiến về phía chiếc vali du lịch lớn mà bác sĩ pháp y Lưu và đồng đội đang vây quanh. Khi bọn họ đến gần thì mới thấy chiếc vali này còn to hơn nhiều so với tưởng tượng, hay ít nhất là lớn hơn nhiều so với các vali thường thấy ở nhà ga.
Vì vali ngâm trong nước đã lâu nên đến bây giờ vẫn còn ướt nhẹp, trên bề mặt còn bị bám một ít tảo ở trong nước, và còn phát ra một mùi thối khó chịu. Hạ Ninh theo bản năng liền đưa tay lên muốn bịt mũi, nhưng khi cô vừa đưa tay lên một chút thì lập tức nhận ra hành động của mình có chút không hay, nên liền vội vàng hạ tay xuống. Dù động tác của cô rất nhỏ nhưng Thang Lực vẫn để ý. Anh lẳng lặng lấy từ túi ra một lọ dầu bạc hà, đưa về phía mũi rồi ra hiệu cho cô. Hạ Ninh lập tức hiểu ý của anh, cô liền đưa tay nhận lấy chai dầu bạc hà, nhanh chóng mở nắp, rồi chấm ít dầu lên nhân trung dưới mũi, mùi bạc hà mát lạnh lập tức tràn vào giúp xua tan phần nào mùi hôi thối, và đồng thời cũng giúp dạ dày cô bớt nhộn nhạo. Măng Cụt Team x TYT
Chiếc vali đã được mở ra, bên trong không gian rộng rãi là một thi thể bị co quắp. Nói là co quắp cũng không sai chút nào, dù chiếc vali này không nhỏ nhưng khi cho một người trưởng thành cuộn tròn nằm ở bên trong thì không gian vẫn khá chật chội. Tư thế của thi thể khiến người nhìn cảm thấy rất khó chịu và không thoải mái khắp người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play