Trong lòng đã có tính toán nên Hạ Ninh cũng chẳng hề hoang mang, sau đó cô và Thang Lực cùng đi xuống lầu. Khi hai người bọn họ xuống đến tầng dưới, cánh cửa thông với cầu thang bộ không phải là cửa chính hướng ra mặt đường lớn, mà là một cửa phụ nhỏ nằm trong con hẻm kẹp giữa hai tòa nhà bên cạnh. Vì hai tòa nhà hai bên đều rất cao, con hẻm kẹp giữa lại khá hẹp, nên ánh sáng rất kém, người qua lại cũng không nhiều, thường chỉ có xe giao hàng vào kho mới đi qua đây. Lúc Thang Lực và Hạ Ninh bước ra khỏi cửa thì liền nhìn thấy Thiệu Anh Quang và bốn đứa đàn em của anh ta đang đứng cách đó không xa. Bọn họ cũng lập tức nhìn thấy Thang Lực và Hạ Ninh nên liền nhanh chân bước tới. Hạ Ninh và Thang Lực cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý cho việc này nên không hề thấy kinh ngạc chút nào, và lại càng không hoảng sợ, hai người chỉ đứng yên tại chỗ chờ bọn họ tiến lại.
Tuy nhiên, Thang Lực vẫn có chút chuẩn bị đề phòng. Anh theo phản xạ kẹp con thú nhồi bông to bằng người thật dưới cánh tay trái và đứng ra trước che chắn cho Hạ Ninh một chút, phòng trường hợp đối phương đột nhiên ra tay đánh lén.
Dù sao thì đối tượng bọn họ đang đối mặt cũng là một đám côn đồ lưu manh vặt, không thể trông mong bọn chúng thực sự biết giữ đạo nghĩa, tuân thủ quy tắc trò chơi hay chuẩn mực hành vi nào cả, vậy nên làm gì cũng nên xuất phát từ quan điểm "phòng ngừa bất trắc" vẫn là rất cần thiết.
Thiệu Anh Quang vẫn đi đầu với dáng vẻ vênh váo ra oai, anh ta vừa đi tới vừa liếc xéo Thang Lực bằng khóe mắt, dường như đã thấy trước được bộ dạng sắp phải chịu thiệt của Thang Lực trong chốc lát nữa.
"Tao nói mày này, mày cũng thú vị thật đấy." Thiệu Anh Quang đi đến trước mặt Thang Lực, anh ta vừa nói với anh, vừa quay đầu lại nhìn mấy đứa đàn em đang xoa tay chuẩn bị phía sau: "Vừa nãy tao nói tao tự vác xuống thì mày lại cứ đòi giúp tao, được rồi, giờ xuống đến nơi rồi, đưa đồ đây cho tao, bọn mày mau chóng biến đi!"
Sau khi nói xong, có lẽ anh ta còn cảm thấy cái hành vi tỏ ra lanh lỏi này của mình rất thú vị nên còn cố nén cười, còn mấy đứa đàn em của anh ta thì thẳng thừng bật cười thành tiếng.
Thang Lực không hề biểu lộ cảm xúc gì mà chỉ lạnh nhạt nói với anh ta: "Tránh ra."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play