Giống như dì Châu từng giới thiệu, căn biệt thự đơn lập của nhà họ Tống có tổng cộng ba tầng trên mặt đất, không tính phần tầng hầm và khu vực ngoài trời. Diện tích tầng ba tương đối nhỏ nhất, vì vậy nó đã bị Tống Thiên Lộc chiếm dụng và trở thành "vương quốc riêng" của anh ta. Ngày thường, ngay cả dì Châu cũng không thường xuyên lên đây dọn dẹp nếu không có yêu cầu đặc biệt. Có vẻ như ngay cả cha mẹ của Tống Thiên Lộc cũng rất ít khi lên đây.
Mẹ của Tống Thiên Lộc, với tư cách là chủ nhà, dẫn đường cho ba người Đường Hồng Nghiệp, ngay khi vừa lên tầng ba bà ta đã bất ngờ hét lên một tiếng, rồi liền nhanh chóng lùi lại vài bước theo phản xạ. Nếu không nhờ Hạ Ninh đứng phía sau nhanh chóng đỡ lấy thì có khi bà ta đã trượt chân ngã từ mép cầu thang xuống khoảng nghỉ giữa tầng hai và tầng ba.
“Trời ơi, suýt chút nữa là hù chết tôi rồi!” Sau khi đứng vững, bà ta liền đưa tay xoa xoa ngực và không ngừng thở hổn hển, bộ dạng vẫn còn sợ hãi không thôi. Trong miệng bà ta còn không ngừng càu nhàu: “Cái thằng chết tiệt này! Làm loạn trong nhà thế này, giữa ban ngày ban mặt mà dọa tôi suýt chết. Nếu là ban đêm nhìn thấy thì chẳng phải bị hù chết luôn à? Đợi cha nó về, tôi nhất định sẽ mách ông ấy để ông ấy xử lý nó!”
Ánh mắt của Hạ Ninh lướt qua vai bà Tống nhìn về phía trước. Nếu không phải vì phản ứng mạnh mẽ của bà ta thì có thể cô cũng đã bị dọa một phen. Trước mặt họ, ngay bức tường đối diện cầu thang tầng ba, có treo một tấm áp phích khổng lồ gần như phủ kín cả bức tường. Tấm áp phích có nền đen sì, ánh sáng ở hành lang tầng ba vốn đã tối do rèm cửa che kín, khiến cho nền đen của tấm áp phích càng hòa hợp với không gian u ám xung quanh.
Chính giữa áp phích là hình ảnh một nữ quỷ trông như đang lao tới được vẽ theo phong cách quỷ Á Đông truyền thống. Gương mặt trắng bệch, hai mắt đỏ lòm, bàn tay đưa ra phía trước giống như móng vuốt khô khốc. Ai mà không chuẩn bị tinh thần mà bất ngờ nhìn thấy chắc chắn là sẽ bị giật mình.
Đường Hồng Nghiệp và Thang Lực vốn gan dạ hơn một chút, lại được cảnh báo bởi tiếng hét của bà Tống trước đó, cộng thêm bọn họ lại đi ở phía sau, cho nên hai người bọn họ không bị dọa sợ. Tuy nhiên, cả hai vẫn cảm thấy tấm áp phích khổng lồ này thật sự khiến người ta cảm thấy không thoải mái một chút nào. Dù không sợ những thứ ma quái, nhưng khi đối mặt với một nữ quỷ có kích thước to lớn đang giương móng vuốt cũng khiến lòng bọn họ bất giác cảm thấy có chút bất an.
“Gu của con trai bà độc đáo thật đấy!” Đường Hồng Nghiệp lên tiếng trêu chọc, đồng thời anh ta còn giơ tay kéo rèm cửa ở hành lang lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT