Phản ứng của Mã Kinh Vĩ lại lạnh nhạt và hờ hững đến mức khiến Hạ Ninh cảm thấy bất ngờ. Cô vốn nghĩ rằng ít nhất anh ta cũng sẽ tỏ ra đau buồn một chút, nhưng không ngờ lại là thái độ hờ hững như vậy.
Hạ Ninh để lại lời nhắn cho "golden-man", người được nghi là Tống Thiên Lộc trên mạng, nhưng phía bên kia mãi không có hồi âm. Vì vậy, cô tạm thời gác chuyện này sang một bên, và chỉ thỉnh thoảng, sau khi xong việc, sẽ tranh thủ lên diễn đàn xem có tiến triển gì mới hay không. Ban đầu, mọi thứ vẫn im ắng, cho đến ngày danh tính của Chúc Phán Hương được xác nhận, dưới bài đăng của cô bỗng nhận được một phản hồi.
Người phản hồi chính là "golden-man," nhưng không phải qua bình luận dưới bài viết, mà bằng cách gửi tin nhắn riêng cho tài khoản của Hạ Ninh. Nội dung tin nhắn không nhiều, và cũng không đề cập đến bất kỳ điều gì xảy ra vào ngày diễn ra vụ án, mà dùng cách tiếp cận làm quen, hỏi Hạ Ninh họ gì, tên gì, có phải là người địa phương hay không, là sinh viên hay là người đang đi làm. Hạ Ninh khẽ cau mày, sau đó cô liền đóng trang lại và không để ý thêm nữa.
Vì đã xác nhận được danh tính của nạn nhân, nên nhiệm vụ tiếp theo của bọn họ là điều tra hoàn cảnh sống của Chúc Phán Hương trước khi qua đời. Trước khi mất tích, Chúc Phán Hương đã cãi nhau kịch liệt với Mã Kinh Vĩ về chuyện con cái, sau đó tức giận đùng đùng rời khỏi nhà. Sau chuyện đó, Mã Kinh Vĩ cũng không biết cô ta đã đi đâu. Tuy nhiên, dựa trên thông tin mà Mã Kinh Vĩ cung cấp, mỗi lần Chúc Phán Hương bỏ nhà đi, thì cô ta đều ở khách sạn hoặc nhà nghỉ. Vì vậy, chỉ cần kiểm tra thông tin lưu trú tại các khách sạn trong thành phố và lịch sử giao dịch của thẻ ngân hàng của cô ta là có thể dễ dàng xác định nơi cô ta ở trước khi mất tích.
Hạ Ninh và Thang Lực phụ trách điều tra tại các khách sạn, trong khi Đường Hồng Nghiệp phụ trách kiểm tra giao dịch tại ngân hàng. Hai bên chia nhau hành động với hy vọng nhanh chóng làm sáng tỏ hành tung của Chúc Phán Hương sau khi rời nhà và những người mà cô ta đã tiếp xúc.
Tuy nhiên, sau một vòng điều tra, cả hai bên đều không thu được gì. Thời gian gần đây, Chúc Phán Hương không sử dụng chứng minh thư để đăng ký lưu trú ở bất kỳ khách sạn hay nhà nghỉ hợp pháp nào. Về phía ngân hàng, giao dịch cuối cùng trên thẻ ngân hàng của cô ta là một lần mua sắm tại siêu thị cách ngày gặp nạn mười ngày. Sau khi đối chiếu thời gian với Mã Kinh Vĩ, có thể xác định rằng lúc đó Chúc Phán Hương vẫn chưa rời khỏi nhà, và lần đi siêu thị đó cũng là đi cùng với Mã Kinh Vĩ.
Vậy trong ba, bốn ngày từ khi Chúc Phán Hương bỏ nhà đi cho đến khi gặp nạn, cô ta đã ở đâu? Sao có thể có chuyện một người còn sống sờ sờ lại không để lại dấu vết gì, trong khi vẫn cần ăn uống và có chỗ nghỉ ngơi cơ chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT