14
Kỳ Chi vừa viết vừa rơi nước mắt.
Ta khẽ thở dài.
Cố sức nâng tay lau đi nước mắt trên má nàng, nhẹ giọng cười nói:
“Côn Luân tuyết trong, Linh Sơn sương lạnh, may mắn có ngươi đồng hành.”
Quãng đường dài đằng đẵng, năm tháng mịt mờ như vậy, nếu không có Kỳ Chi bầu bạn, ta thực không biết mình sẽ vượt qua bằng cách nào.
Ta khẽ nói:
“Nhưng cũng thật xin lỗi ngươi, đã cùng ta vượt ngàn dặm không rời nửa bước, mà nay, ta lại phải đi trước một bước…”
Kỳ Chi úp mặt bên gối, khóc nức nở không sao kiềm chế nổi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play