Tôi bình thản quay đi, làm người không cần phải được cảm ơn, không oán trách đã là một loại ơn, tha thứ cho người khác cũng chính là đối xử tử tế với bản thân.
Hai người họ mua đồ xong, nắm tay nhau rời đi.
Cô Lưu tỏ vẻ bất bình, đứng bên tôi thì thầm với những lời không mấy tốt đẹp trong một lúc lâu.
Tôi chỉ cười nhẹ, không đáp lời chị, chỉ trích hay chửi bới thì thay đổi được gì đâu?
12
Vài ngày sau, cô Lưu vừa đến chỗ làm đã chạy tới kéo tay tôi, lôi vào góc.
Tôi bị cô kéo đi mà không hiểu gì, cố gắng giữ thăng bằng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play