Ta tự mình kể tiếp, hứng khởi khoe khoang:
“Hắn từ nhỏ đã biết ta thích giấu đồ ở đâu, cho nên ta đã bày ra mười bốn chỗ nghi binh, sau đó giấu độc ở một nơi mà hắn không ngờ tới. Chàng biết đó là đâu không?”
“Ở đâu?”
“Ở bên trong áo lót của ta.” Ta càng đắc ý hơn, “Đáng tiếc là áo lót quá gần ta, không thể đặt loại độc kịch liệt, sợ chính mình bị trúng độc trước. Ta chỉ có thể dùng một loại hàn độc. Chàng có biết hàn độc là gì không?”
“Hàn độc là gì?”
“Hàn độc thật ra rất giống với bệnh của ta bây giờ. Trước đây ta từng nghe Lữ thái y nhắc qua, người trúng hàn độc sẽ ngày càng sợ lạnh, vài năm sau sẽ bị lạnh đến chết. Ban đầu ta nghĩ loại độc này quá nhẹ, nhưng giờ nghĩ lại thì thấy rất hợp lý. Để Vạn Kỳ Gia Chính nếm trải nỗi đau khổ của ta những năm qua, mỗi lần nghĩ đến ta, hắn sẽ nhớ lại những chuyện hổ thẹn của mình. Như vậy, dù ta không còn nữa, hắn cũng không thể sống yên ổn được.”
“Thật lợi hại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT