Trong xe ngựa, chỉ có ta và Tàng Viễn.
Ta do dự một lúc rồi mở miệng hỏi:
“Nhiễm cô nương không cùng đi sao?”
“Nàng ấy đang mang thai, không tiện đi lại nhiều.”
À, chuyện này không nằm trong phạm vi hiểu biết của ta.
Ánh mắt Tàng Viễn lướt qua đôi găng tay và miếng đệm lông hồ ly của ta, lòng ta chợt nhảy dựng lên.
Hắn chắc chắn đã nhận ra đây là những thứ hắn tặng cho Nhiễm Tuyết Linh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT