Tàng Viễn không nhíu mày lấy một cái, trực tiếp xắn ống quần ta lên, dùng sức bóp mạnh vết thương để m.á.u chảy ra.
Máu đỏ tươi nhỏ xuống.
Ta không còn sức để khóc, vì bị đau đến mức hét lên oai oái.
Tàng Viễn hoàn toàn không bị ảnh hưởng, sau khi bóp m.á.u xong, hắn rắc bột thuốc lên, rồi xé một mảnh vải từ người mình để băng bó lại.
Sau đó, hắn… bỏ đi.
Đúng vậy, hắn cứ thế đi mất.
Ta gọi hắn suốt nửa ngày nhưng hắn không ngoảnh lại. Cuối cùng, ta phải tự mình tập tễnh trở về xe ngựa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play