1

Phòng trong và phòng ngoài, một bên là vách tường mỏng, một bên là rèm lụa buông rủ.

Tiếng cười đùa của thiếu gia và nha hoàn dần chuyển thành những tiếng thì thầm nhỏ nhẹ, rồi đến những lời lẽ phong tình khiến người nghe đỏ mặt tía tai.

Nàng nghe được rõ ràng, chẳng thể ngăn cản, cũng chẳng dám rời đi.

Đây không phải là thời đại của nàng.

Thiếu gia là chủ tử, chủ tử muốn làm gì, đâu đến lượt một nha hoàn như nàng xen vào.

Nàng chẳng đợi được đến khi tiểu thư thế gia xuất hiện để mà so bì, cũng chẳng chờ được đến cảnh mang thai chạy trốn khiến thiếu gia tỉnh ngộ, nhìn rõ tấm lòng mà ái mộ nàng.

Nàng đã bại bởi một… nha hoàn khác.

Nàng mảnh mai, dịu dàng.

Nàng ta trắng trẻo, đầy đặn.

Mỗi người một vẻ đẹp riêng, nhưng nàng ta thắng ở sự mới lạ.

Về sau, rồi sẽ có kẻ mới mẻ hơn thắng nàng ta.

Nàng sẽ chẳng bao giờ là duy nhất, chẳng có gì đặc biệt.

Thời gian qua đi, nàng cũng chẳng còn vốn liếng gì nữa.

Bất kể thời đại nào, con người vẫn thích sự mới lạ, phải không?

Nhất là những người như thiếu gia, hắn có quyền lựa chọn, và còn rất nhiều thứ để chọn.

Nàng thao thức suốt đêm, tự mình điều chỉnh lại tâm trạng, sáng hôm sau vẫn tiếp tục hầu hạ chủ tử như thường lệ.

Chỉ là đôi lúc thiếu gia khẽ chạm vào tay nàng, nàng không còn nhiệt tình hưởng ứng.

Dù sao trong phủ này, nha hoàn xinh đẹp nào thiếu gia cũng đều có thể vui đùa.

Nàng không chiều, hắn cũng chẳng giận.

Một ngày nọ, thiếu gia kéo một nha hoàn vào phòng định hoan lạc giữa ban ngày, nàng bèn tìm một lý do chính đáng để qua chỗ phu nhân.

Làm xong việc, nàng thuận miệng nói rằng thiếu gia gần đây trưởng thành, chỉ là có chút không biết tiết chế.

Phu nhân khẽ nhướng mày, ánh mắt sắc lạnh.

Nàng nhẹ nhàng thưa: "Có lẽ thiếu gia qua giai đoạn này sẽ chuyên tâm học hành hơn."

Phu nhân liền nổi giận:

"Thiếu niên không biết tiết chế, sau này già đi khổ thân!

"Sao có thể để nó tự tung tự tác như vậy?"

Phu nhân lập tức gọi Vương ma ma, người theo bà từ nhà mẹ đẻ, sai bà ta qua phòng thiếu gia kiểm tra.

Bà muốn biết con hồ ly nào đã làm loạn khiến thiếu gia không chịu học hành, suốt ngày mê muội trên bụng nữ nhân.

Nàng kinh sợ quỳ xuống, nhận lỗi vì nhiều lời, không ngừng dập đầu xin tội.

Biểu cảm của phu nhân, nàng không dám nhìn, nhưng nàng biết, từ ngày hôm đó, tất cả nha hoàn có chút nhan sắc trong phòng thiếu gia đều bị bán đi.

Còn lại chỉ toàn những kẻ xấu xí, gầy guộc.

Nàng bỗng trở nên nổi bật như tiên nữ.

Thêm vào đó, phu nhân cảm thấy nàng là kẻ thật thà, chỉ cho phép nàng hầu hạ bên cạnh thiếu gia.

Giờ đây, thiếu gia chỉ còn mỗi nàng.

Khi nàng lau người cho hắn, hắn bèn nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng kéo xuống phía dưới.

Hắn nài nỉ nàng tối nay ở lại hầu chuyện hắn.

Nàng rút tay ra, giữ vẻ cao ngạo, nói rằng phu nhân không cho phép hạ nhân quyến rũ chủ tử, rằng thiếu gia nên chú tâm học hành.

Hôm bị Vương ma ma bắt quả tang đang thân mật với nha hoàn kia, thiếu gia đã phải nhẫn nhịn suốt một thời gian dài.

Chưa từng nếm thử thì thôi, đã nếm qua sự buông thả rồi bị dừng lại, lòng hắn càng khao khát nữ nhân hơn bao giờ hết.

Sự từ chối của nàng như đổ thêm dầu vào lửa.

Thiếu niên m.á.u nóng, lập tức kéo nàng vào lòng.

Lần này, nàng đã biết cách, chỉ cho hắn nếm chút ngọt ngào, để hắn ăn nửa chừng thì dừng lại.

Thiếu gia không thể rời xa nàng, phải ra sức dỗ dành.

Những món ngon, đồ chơi tốt đều dành cho nàng, thậm chí hắn còn chăm chỉ học hành theo lời nàng. 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play