Lời phân phó vừa dứt, sắc mặt Chu Uẩn lập tức lạnh xuống. Nàng cầm lấy chiếc gối trên giường, không chút do dự ném thẳng về phía Phó Quân, trúng ngay lưng hắn.
Mọi người trong phòng sững sờ, Trương Sùng co rụt đầu lại, không dám thốt lên một lời, lập tức quỳ phịch xuống đất.
Hắn thầm than trong lòng, hôm nay đầu gối thật xui xẻo. Nếu là người khác làm vậy, đừng nói quỳ xuống, hắn chắc chắn sẽ bước lên trước mà quát lớn một tiếng “Lớn mật!” Nhưng ở Cẩm Hòa Uyển, hắn không dám.
Phó Quân bị ném một cái đến sững người, mất một lúc lâu mới nghẹn ra một hơi, chẳng lên được cũng chẳng xuống được, giọng khàn khàn:
“Ngươi lại làm gì vậy?”
Chu Uẩn đứng dậy khỏi giường, chiếc áo khoác ngoài theo động tác trượt xuống, để lộ chiếc áo trong tinh xảo, làm nổi bật xương quai xanh trắng nõn như ẩn như hiện. Nhưng nàng không hề quan tâm đến những thứ này, chỉ lạnh lùng nhìn hắn, đôi mắt đỏ rực vì giận dữ, cắn răng nói:
“Nếu hôm nay gia đã đi chính viện, ngày sau cũng đừng đến Cẩm Hòa Uyển nữa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play