Nàng thêu thùa rất giỏi, ngày trước khi Phó Quân nghỉ lại ở Ngưng Cảnh Uyển, vô tình trông thấy, liền thuận miệng khen một câu.
Lạc Thu Thời bật cười, gia chỉ tiện miệng nói, có lẽ giờ đã quên từ lâu, vậy mà nàng lại khắc sâu trong lòng.
Cưu Mộng tìm một chiếc khăn tay, cẩn thận lau vết máu trên ngón tay nàng, nhẹ giọng khuyên nhủ: "Chủ tử, ngài đừng như vậy, là nô tỳ nói lỡ lời. Chu trắc phi có Quý phi chống lưng, Vương gia không thể không cho nàng chút thể diện."
Lạc Thu Thời không rõ có tin hay không, nàng giơ tay xoa trán, như nhớ đến điều gì đó, liền thở dài một hơi: "Bổn phi không bằng nàng, cũng chẳng sao, nhưng Trang tỷ tỷ vừa mới được Thánh Thượng ban hôn cho chính phi, gia thiên vị nàng ta như vậy, liệu có nghĩ tới Trang tỷ tỷ không?"
Cưu Mộng lén nhìn nàng một cái, nghẹn giọng không biết đáp thế nào.
Lạc Thu Thời dường như có tâm sự, trực tiếp sai người truyền thiện.
Cưu Mộng do dự hỏi: "Chủ tử không đợi Vương gia sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT