Nàng có chút hối hận, nhẹ nhàng siết chặt khăn tay, vụng về đưa tay giúp Trân Quý phi lau khóe mắt:
“Cô cô, đều là Uẩn Nhi không tốt, lại khiến người nhớ đến chuyện thương tâm.”
Trân Quý phi hoàn hồn, vỗ nhẹ tay nàng, đưa tay vuốt ve gương mặt nàng, dịu dàng cười, giọng nói ôn hòa:
“Không sao, là cô cô luyến tiếc không quên.”
Nếu ngay cả nàng cũng quên mất, thì trên đời này thật sự không còn ai nhớ đến đứa bé kia nữa.
Phó Quân từ Sư Tiêu Điện đón Chu Uẩn trở về, rõ ràng nhận ra trắc phi của mình có chút thất thần.
Hắn khoanh tay sau lưng, thấy nữ tử kia suýt chút nữa đi nhầm đường, rốt cuộc vươn tay giữ chặt nàng lại, giọng nói trầm thấp mang theo chút bất đắc dĩ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT