Mùi máu tươi càng thêm nồng nặc, Chu Uẩn cảm thấy hơi khó chịu, khẽ nhíu mày.
Ánh mắt Phó Quân thoáng lướt qua nàng, trong lòng không hiểu sao lại dấy lên một tia khó chịu không rõ ràng, đồng thời cũng không kìm được mà có chút lo lắng.
Không thể không thừa nhận, thói quen là một thứ đáng sợ.
Hắn đã chăm sóc nàng hơn một tháng, giờ đây chỉ cần thấy nàng nhíu mày, liền theo bản năng mà thốt lên một câu: "Nàng không sao chứ?"
Mọi người trong phòng đều ngạc nhiên, nhưng Chu Uẩn lại thuận thế mà làm, hàng mi càng nhíu chặt hơn, nàng giơ tay đỡ trán, tựa hồ như có chút khó chịu. Đến khi Phó Quân đứng dậy, vội vã sai người truyền thái y, nàng mới từ từ buông tay, sắc mặt có chút nhợt nhạt, yếu ớt nói:
"Thiếp thân không sao."
Lưu lương đệ thấy cảnh này, trái tim vốn đang thấp thỏm bất an bỗng chốc ổn định lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play