Trân Quý phi bỗng nhiên dừng lại, nhìn Phục Linh, khẽ lắc đầu mà không nói lời nào.
“Những chuyện này, chớ có nhắc đến với Uẩn Nhi.”
“Nàng nhìn như không sợ trời không sợ đất, kỳ thực lại là người nhát gan, năm đó từ Đông Cung chạy ra, vậy mà gặp ác mộng suốt một tháng.”
“Hiện giờ, nàng đang mang thai, không thể để cảm xúc quá mức dao động.”
Nàng nói nhẹ nhàng, dường như không có gì là quan trọng, chỉ một lòng suy nghĩ cho Chu Uẩn.
Nhưng Phục Linh nghe vậy, trong lòng lại trào dâng nỗi căm hận, đôi mắt đỏ thẫm, bỗng chốc quỳ gối trước giường, khóc lóc cầu xin:
“Nương nương! Xin ngài đừng như vậy…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play