Đột nhiên, Thời Thu khẽ cười:
“Năm đó chủ tử ham chơi, Quý phi ban cho một chiếc vòng ngọc, vô ý đánh rơi xuống hồ. Khi ấy chủ tử yêu thích chiếc vòng ấy vô cùng, suýt nữa đã khóc, vẫn là Thẩm đại nhân xuống nước mấy lần, mới có thể giúp chủ tử tìm về.”
Chu Uẩn bị nàng trêu ghẹo, lập tức đỏ mặt. Khi đó tuổi còn nhỏ, đúng là có phần ham chơi.
Thời Thu lắc đầu cười:
“Nô tỳ còn nhớ rõ, lúc ấy Thẩm đại nhân toàn thân ướt sũng, vừa đưa vòng ngọc cho chủ tử, liền không nhịn được mà ho khan vài tiếng. Sau khi trở về còn bị bệnh một trận, vì vậy trong phủ đã tặng không ít lễ vật sang Thẩm phủ.”
Chu Uẩn đẩy nhẹ nàng một cái, trừng mắt lườm nàng:
“Mau im đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT