“Chỉ cần gia cùng thiếp thân hảo hảo nói, thiếp thân khi nào nghe không vào?”
Nàng ngẩng khuôn mặt trắng nõn lên, cơn buồn ngủ chưa tan hết, đuôi mắt vẫn còn vương chút đỏ bừng. Trên xương quai xanh vẫn còn lưu lại dấu vết của đêm qua. Phó Quân nhìn đến đó, ánh mắt khựng lại một chút, rồi khó khăn lắm mới dời đi, ném một câu:
“Vậy nàng ngủ tiếp một lát đi.”
Nói xong, hắn vội vàng xoay người rời đi.
Đến giờ Thìn, khi Chu Uẩn tới chính viện thỉnh an, trong phòng đã ngồi đầy người. Khi nàng bước vào, cuộc trò chuyện trong phòng bỗng chốc im bặt.
Chu Uẩn nhìn thấy biểu cảm sững sờ của mọi người, trong lòng chỉ thấy phiền. Làm gì mà ai cũng mang vẻ mặt này? Nếu đã không phái người tới xin nghỉ thay, tất nhiên nàng sẽ đến thỉnh an.
Nàng từ từ bước lên trước, trên mặt lộ ra nụ cười dịu dàng, kéo theo vài phần rực rỡ, khẽ đỡ tay Thời Thu, chậm rãi hành lễ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT