Lời vừa dứt, trong lòng Lạc Thu Thời không khỏi cảm thấy nghẹn lời.
Những lời này, người khác nói thì được, nhưng nàng cũng nói được sao?
Ít nhất, Phương thị dù thân thể không khỏe vẫn cố gắng đến thỉnh an vương phi, còn nàng ta thì sao? Ngày thứ hai sau khi chính phi nhập phủ, nàng đã không tới thỉnh an, viện cớ cáo ốm.
Nói đến chuyện tự phụ về sức khỏe, ai có thể so được với nàng ta chứ?
Chu Uẩn đi đến đâu, phía sau đều có một đoàn người theo sau, đến chính viện cũng không ngoại lệ. Đoàn người mênh mông cuồn cuộn, hơn nữa, vừa bước vào đã buông lời trách mắng, cứ như thể đây là Cẩm Hòa Uyển của nàng vậy.
Bất kể ở phương diện nào, tất cả những điều đó đều khiến Lạc Thu Thời cảm thấy gai mắt.
Trước khi vào phủ, gia thế của nàng so với Chu Uẩn còn có phần cao hơn, bên cạnh lúc nào cũng có quý nữ vây quanh, ai ai cũng khen ngợi nàng. Vậy mà sau khi vào phủ, nàng lại luôn bị lép vế trước Chu Uẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT