Không giống với ông nội Khương thèm ăn một cách quang minh chính đại, ông nội Tôn nhìn càng trầm mặc ít nói hơn chút, bà nội Miêu nhìn khuôn mặt cá chết kia liền phiền, đưa tay đẩy người đứng sang một bên, quay đầu cười hiền hòa với Tần Thanh Thu: “Buổi trưa hôm nay ngửi mùi thơm kia là thèm tay nghề của cháu rồi, cái này không chừng có thể nếm được!”
Hàng xóm hai bên trái phải đều là các ông cụ bà cụ dễ tiếp xúc, chỉ mấy phút Tần Thanh Thu đã mang theo hai túi rau lớn trở về nhà, số rau này đều là rau bà nội Lý, bà nội Miêu trồng trong sân nhà mình, tuy thỉnh thoảng có chút lỗ sâu đục, nhưng thắng ở chỗ sạch sẽ.
Nghĩ đến sân nhỏ nhà mình đã dọn dẹp sạch sẽ, Tần Thanh Thu quyết định qua một thời gian ngắn sẽ kiếm chút đất làm mảnh vườn trồng rau cỏ, cũng dễ để cho bà ngoại giết thời gian.
Hoành thánh nhỏ tròn ục ục, cục nào cục nấy mập mạp, đúng là vỏ mỏng nhân bánh nhiều, nước đun sau một lúc là sôi.
Chờ Tần Thanh Thu về đến nhà là có thể được ăn hoành thánh nhỏ nóng hầm hập, nhà bà nội Lý với bà nội Miêu chào tạm biệt Tần Thanh Thu xong cũng bắc nước nấu hoành thánh nhỏ.
Ông nội Khương thảnh thơi chờ một lát, thấy mấy cục hoành thánh nhỏ tròn ục ục không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt: “Có thể múc ra nồi rồi đấy!”
Ông cụ này thèm ăn từ hồi trẻ đến bây giờ, bà nội Lý cùng trang lứa với ông cụ đã không còn gì để nói, im lặng rồi chờ trong chốc lát mới cầm chén múc hoành thánh nhỏ ra.
Ông nội Khương nhận lấy bát vội thổi vài cái, đã không thể chờ đợi được mà gắp một viên hoành thánh nhỏ béo ục ục vào trong miệng, vỏ hoành thánh gói mỏng tinh tế tỉ mỉ lại không đến mức mềm nát, trong nhân bánh căng đầy thịt cùng rau dưa nhẹ nhàng khoan khoái hơi giòn, vừa vào miệng đã thấy thỏa mãn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play