Bà ngoại Thạch phơi quần áo giặt xong lên, nghe vậy lại “ghét bỏ” mà vẫy vẫy tay với cháu gái nhỏ: “Yên tâm đi làm chuyện của mình đi, bà chỉ đi qua tham gia náo nhiệt thôi.”
Tần Thanh Thu chỉ có thể bất đắc dĩ thu dọn đồ, quay người ra cửa đi xem thử cửa hàng đã hẹn trước.
Công ty môi giới ở đối diện ngay góc với khu dân cư, bước vài bước đã đến, nhân viên lúc trước liên lạc với Tần Thanh Thu là một chị gái hơn 40 tuổi, làm việc kỹ lưỡng phụ trách lại gọn gàng.
“Tài nguyên mỏ than của huyện Hoài chúng ta đã đào rỗng từ sớm, hai năm qua chỉ có thể bắt đầu chuyển sang lĩnh vực du lịch, vì vậy bắt đầu lưu hành các kiểu cửa hàng mở một khoảng thời gian ngắn, những nơi như vậy lại hơi rộng, người tới cũng hơi nhiều, liên tiếp không có khách hàng đến thăm nên chỉ có thể đóng cửa liên tục.” Trình Diễm cầm chìa khóa bèn trực tiếp dẫn Tần Thanh Thu đi xem mặt tiền cửa hàng, cô ấy vừa đạp xe đạp vừa giải thích, “Cửa hàng đưa cô tới xem hôm nay là quán cà phê của một cậu thanh niên trẻ tuổi mở, trong tiệm bài trí khá đẹp, chỉ là không có mấy người đi uống cà phê đắng gì gì đó.”
Người của huyện Hoài đa số thích uống trà, Tần Thanh Thu nhớ rõ khi còn bé cô thường xuyên lên quán trà trên thị trấn cùng ông ngoại, mất năm xu tiền nước trà là có thể ngồi ở quán trà hơn nửa ngày, cho nên cà phê hầu như dành riêng cho nhân viên làm công, tại nơi này huyện thành nhỏ bé tuyến mười tám này dĩ nhiên là chỉ có thể gặp cảnh dính đầy bụi đất.
Lúc đi theo chị cả Trình cùng đi đến trong quán, đúng lúc đụng phải ông chủ cũ của quán đang thu dọn đồ đạc, Viên Tử Khiên nhìn qua cũng chỉ mới hơn hai mươi, lúc này đang mệt mỏi ghé vào trong quầy ngẩn người, nghe thấy tiếng chuông cửa hô “hoan nghênh ghé thăm”, anh ấy mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn qua.
“Ô, hôm nay Tiểu Viên ở trong quán hả!” Chị Trình cắm chìa khóa vào mới phát hiện trong quán có người, ngẩng đầu thân thiện chào hỏi Viên Tử Khiên, quay đầu giới thiệu qua hai người với đối phương, “Có vấn đề gì vừa vặn hai người có thể hỏi nhau luôn.”
Trên danh nghĩa cửa hàng là của Viên Tử Khiên, anh ấy đã làm lãng phí bảy tám phần "vốn” lấy ở chỗ ba mình, nên chỉ muốn nhanh chóng nạp thêm máu, cho nên khi nghe Tần Thanh Thu đưa yêu cầu thì trực tiếp đồng ý sảng khoái, cuối cùng hai bên vô cùng hài hòa ký hợp đồng cho thuê một năm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT