Ngày đầu tiên quán cơm nhỏ đóng cửa, Viên Tử Khiên nhàm chán “nổi điên” trong vòng bạn bè, ngày thứ hai quán cơm nhỏ đóng cửa anh ấy lặng lẽ lập một nhóm nhỏ, nhiệm vụ lớn nhất mỗi ngày chính là hỏi thăm Lâm Phương Nghi mọi lúc mọi chỗ: “Chị Thu Thu đã trở về chưa?”
Lâm Phương Nghi mặt ủ mày chau một lần nữa bò lại lên trên lầu, nghe được tiếng vang của điện thoại di động xong, cô ấy rất quen thuộc đánh xuống hai chữ: “Vẫn chưa...”
“Ài.” Trần Đồng nhìn màn hình thở dài một tiếng.
“Ài.” Đường Cảnh Thành lập tức gửi lại một nhãn dán.
“Ài.” Khương Qua xoắn xuýt vài giây, vẫn quả quyết đuổi thở dài theo.
“Báo cáo các vị, hình như tôi nhìn thấy chị Thu Thu với bà ngoại Thạch!” Trong một tràng than thở, Lâm Phương Nghi thuận tay pha cho mình chén trà nhài, dự định rướn cổ hướng về nơi xa nhìn một chút, hai ngày này cô ấy đều bận rộn chuyện công việc, ánh mắt không dễ chịu mấy, ngay tại lúc cô ấy đưa mắt nhìn ra xa, mơ hồ nhìn thấy một già một trẻ đang từ từ đi về hướng tòa nhà này, thỉnh thoảng còn chào hỏi với mấy ông bà đang hóng mát ở ven đường.
Vô thức lấy kính của mình để trên mặt bàn qua, sau khi thấy rõ dưới lầu chính là bà chủ Tần cùng bà ngoại Thạch xong, cô ấy cúi đầu nhanh chóng lạch cạch lạch cạch đánh chữ: “Tôi không nhìn lầm, chính là chị Thu Thu cùng bà ngoại Thạch đã trở về rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play