Lúc còn trẻ bà ngoại Thạch thích nghe khúc Bình thư, nhất là bản vừa đánh khoái bản bình luận, vừa có diễn viên biểu diễn, nhưng bây giờ mấy chương trình này ít khi thấy được trên TV.
Bà nội Trần càng là người vô cùng yêu thích thể loại này, cho nên đã nhờ con trai nhà mình làm một xấp Bình thư DVD, mấy ngày nay mang theo mấy người chị em cùng xem, chờ tới mười giờ tối, một đám các bà lão ngồi lưu luyến không rời ngay trước màn hình TV đang tự động tắt máy.
Bà nội Lý đầy vẻ phức tạp nhìn về phía bà nội Trần: “Sao TV nhà bà cứ thế vậy, đến giờ là không thể xem vậy?”
“Cái này là chiều hôm qua tôi đã tìm Thu Thu sang đây xem qua, tám phần là tên nhóc Khải Minh kia cài thời gian tắt máy cho TV.” Lúc tuổi trẻ bị ba mẹ người lớn, ba mẹ chồng trông coi, mấy bà lão bây giờ lại bị con cái cháu chắt quản.
Bị lệnh cưỡng chế của cháu trai một tuần chỉ có thể bán hai hôm đậu hũ, ông nội Trương quay đầu nhìn bạn già, lại quay đầu nhìn màn hình TV tự động tắt: Cho nên hai ông bà già bọn tôi gọi là người “số khổ” đấy!
Đúng vậy, ngược lại nếu còn tiếp tục xem tiếp thì mấy người bọn họ cũng sẽ bị con cháu gọi về nhà, mấy bà cụ chỉ có thể vẫn chưa thỏa mãn phủi mông một cái rồi rời đi, đang đi ra ngoài bà nội Miêu bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía bà nội Trần: “Thu Phân này, bà cũng đừng lén tiếp tục xem nữa nhá, ngày mai ăn cơm tối xong bọn tôi vẫn tới nữa.”
Mấy bà cụ ở bên cạnh nghe được, cũng nhao nhao ăn ý gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, ngày mai chúng tôi lại tới.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play