Mấy ngày gần đây Vương Thần Phi trôi qua rất không thoải mái, công ty quy định ban đêm nhân viên không được tắt máy, phải nghe điện thoại của phụ huynh bất cứ lúc nào, dù sao nghề giáo dục đa số đều như vậy, học sinh càng có nhân quyền hơn giáo viên.
Nhưng mấy ngày gần đây ban đêm luôn có loạt số điện thoại khác nhau gọi đến, nhiều lần đều chọn chuẩn giữa mười hai giờ tới hai giờ sáng mà gọi, chơi đùa anh ta cả ngày lẫn đêm ngủ không yên ổn.
Cứ chặn số này thì số khác lại gọi đến, căn bản không có tác dụng gì lớn, nhưng khi Vương Thần Phi thật sự gọi điện thoại lại, thì bên kia lại là không ai nghe.
Cứ thế hành hạ anh ta ba bốn ngày, dưới mí mắt Vương Thần Phi đã hiện lên một vầng xanh đen, lại thêm sau khi đi làm anh ta lên cân không ít, nhìn qua lộ ra vẻ hơi hèn mọn, giống như là là chuyện kia quá nhiều.
Lại một đêm sau khi rửa mặt xong, Vương Thần Phi dự định nằm xuống nghỉ ngơi sớm một chút, mấy ngày nay anh ta bị những cuộc gọi kia giày vò tới mức tinh thần suy nhược, nhưng chưa được bao lâu anh ta lại nghe thấy một hồi chuông điện thoại di động.
“Bị điên à, rốt cuộc là đám chó má gì…, cứ liên tục gọi điện thoại tới quấy rối, nếu còn gọi tới nữa tao báo cảnh sát xử lý đấy!” Vương Thần Phi giận tới mức không kìm được bấm nghe điện thoại, nhìn cũng không thèm nhìn màn hình điện thoại, mở miệng gầm thét một tràng.
Đầu điện thoại bên kia im lặng một lúc lâu bèn cúp điện thoại, chờ Vương Thần Phi phản ứng lại, anh ta cúi đầu nhìn lại, cả người chợt sợ đến ngây người, lần này không phải điện thoại kỳ kỳ quái quái gì gọi tới quấy rầy, mà là phụ huynh cởi mở lại có hơi nhiều việc trong tay anh ta, mà mấy ngày nay lại đến thời gian giục phụ huynh đóng tiền mỗi học kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT