“Đến rồi.” Tư Diên khẽ gật đầu, khoé môi nhếch lên một chút, tạo cảm giác có khoảng cách nhưng không làm người ta thấy anh quá cao ngạo.
Tôi hơi ngượng ngùng gật đầu, nhanh chóng sửa lời, “Tổng giám đốc.”
“Ừ.” Tư Diên đứng dậy bước tới, “Ký hợp đồng rồi à? Để họ dẫn em đi tham quan một vòng trước nhé.”
Hôm qua không để ý lắm, bây giờ tôi mới nhận ra anh cao như vậy, chắc phải gần mét chín.
Anh vừa bước đến gần, tôi cảm thấy rất áp lực.
Tôi kìm nén câu hỏi trong lòng, khẽ cúi chào anh rồi ra ngoài.
Ra ngoài rồi mới thở phào nhẹ nhõm.
Không ngờ vừa ra ngoài đã đụng phải chị họ Tống Nhụy Nhụy.
Cô ấy khoanh tay, nhìn tôi một lượt từ trên xuống.
“Ồ! Sao đây? Ở nhà ganh đua với tôi chưa đủ? Biết tôi làm ở Lăng Duệ nên cũng đua đòi chạy đến đây sao?!”
Tôi nghiến răng!
“Tôi ganh đua với chị? Rõ ràng là từ nhỏ đến lớn đều là chị thích c ư ớ p đồ tôi bỏ đi mà! Sao, không dùng được tên cặn bã Trương Vũ nên đến đây gây sự à?!”
Tống Nhụy Nhụy tức đến tái mặt, “Trương Vũ không phải cặn bã! Rõ ràng là cô không biết trân trọng anh ấy!”
“Đúng đúng, chị biết trân trọng nhất, trân trọng bạn trai của người khác!”
Tôi châm chọc lại, “Rác rưởi đều nhường cho chị đấy! Rác với bãi rác thì siêu hợp nhau rồi!”
Nói xong, tôi tiêu sái bước đi.
Nghe Tống Nhụy Nhụy nhảy dựng lên phía sau, tôi hả hê trong lòng.
Từ nhỏ đến lớn, tôi và Tống Nhụy Nhụy đã không hợp nhau.
Chị ta rất hay kích đểu, thường xuyên nhắm vào tôi, so sánh điểm số, quần quần áo áo đều là chuyện nhỏ, quá đáng nhất là chị ta c ư ớ p bạn trai của tôi ngay trong ngày sinh nhật tôi!
Về chỗ ngồi, có người dẫn tôi đi ký hợp đồng lao động, sau khi xác định thời gian bắt đầu làm việc, tôi mới nhận ra hình như tôi không nộp CV vào công ty này!
Chẳng lẽ là Tư Vũ cố ý nộp hồ sơ để ghép đôi tôi và anh trai nó?
Tôi gọi điện hẹn gặp Tư Vũ.
Vừa gặp, nó đã háo hức hỏi tôi, “Sao rồi sao rồi?”
Tôi nhếch môi, “Không phải mày nộp CV giúp tao rồi sao? Còn hỏi cái gì nữa?”
Tư Vũ ngẩn ra, “Tao nộp cái gì?”
Còn giả vờ nữa?
“Tao đến Linh Duệ phỏng vấn.”
“Hả?” Tư Vũ ngạc nhiên, “Công ty anh tao á? Tao bảo mày đến công ty bố tao mà mày không chịu đi, thế mà lại đến công ty của anh tao?”
Nó nở nụ cười mờ ám, “Có phải mày thích anh tao rồi đúng không? Bị sắc đẹp của anh tao mê hoặc rồi chứ gì?”
Con nhóc ấy kiêu ngạo hất cằm, “Tao biết là đẹp mà, mặc dù nhan sắc anh ấy vẫn kém tao một chút.”
Nghe Tư Vũ nói vậy, chẳng lẽ không phải nó giúp tôi nộp hồ sơ hay sao?
“Không phải mày nói với anh mày à?”
Tôi cực kỳ bối rối.
Sao lại như vậy?
“Tất nhiên là không phải tao, tao đâu có nộp CV của mày vào Linh Duệ đâu.”
“Vậy thì lạ thật.” Tư Vũ xoa cằm, bỗng nhiên nở một nụ cười mờ ám, “Hay là anh tao yêu mày từ cái nhìn đầu tiên, nên đêm qua đã đặc biệt căn dặn cấp dưới sắp xếp cho mày một vị trí không?”
Nó lại quay sang nhìn tôi, “Tao còn định làm mai cho hai người đấy, anh tao mất giá thật, chưa gì đã vội vàng thế.”
“Được rồi, thế thì tao không cần phải đ á n h tiếng với bố mẹ nữa.” Nó gật đầu hài lòng.
Những câu nói này khiến tim tôi đập loạn xạ.
Nhưng rất nhanh, tôi đã bình tĩnh lại.
Đây đều là do Tư Vũ tưởng tượng ra!
Con hàng cao cấp như Tư Diên, làm sao có thể yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên được chứ!
“Mày đừng nói linh tinh, hôm nay anh mày lạnh nhạt với tao lắm.”
“Thì mày tấn công trước đi!” Tư Vũ càng nói càng hưng phấn, “Mày nói đi, anh tao có đẹp trai không? Có phải gu của mày không?”
Tôi thật thà, “Anh ấy là gu của tất cả mọi người mới đúng chứ?”
“Vậy là được rồi?” Nó nháy mắt với tôi, “Quyết định vậy nhé, từ giờ mày là chị dâu tao rồi.”
“...”
Nói đùa thì được, chứ nói thật…
Thì thôi đi.
Tôi vẫn biết thân biết phận lắm.
Dù sao, ngay cả một người như Trương Vũ, kém Tư Diên hàng chục vạn lần, cũng bị chị họ c ư ớ p mất từ tay tôi.
Tôi chắc chắn không có duyên với đàn ông.