1
Tôi thì tóc tai bù xù, mặt mày ngơ ngác, Phó Hằng thì ngồi cách tôi một vạn tám ngàn dặm với khuôn mặt lạnh như băng.
"Vậy đây không phải mơ hả? Tôi của tương lai thật sự rất giàu à?"
Anh nhếch mép cười mỉa mai: "Đúng, sau khi ly hôn còn có thể chia được vài tỷ."
Mắt tôi lập tức sáng rực lên như một vì tinh tú: "Vậy khi nào chúng ta ly hôn?"
"...Cô đừng có mà mơ."
Tôi cũng chẳng tức giận, vừa vung chân vung tay vừa ngó nghiêng xung quanh.
Ai mà tin được, vừa ngủ một giấc đã trôi qua mười năm.
Ông bố của tôi gặp thời, trở thành phú ông mới nổi, còn gia nhập vào giới thượng lưu.
Tôi cũng may mắn trở thành bà chủ nhà họ Phó, giàu lại càng giàu thêm.
Chồng thì không cho đụng chạm, nhưng tiền và sự tôn trọng đều có đủ, tôi sướng rơn người, đến mức sắp chảy cả nước mũi nước miếng.
Anh nhìn tôi hồi lâu, cuối cùng cũng lên tiếng: "Cô thật sự mất trí nhớ rồi à?"
Tôi tròn mắt ngây thơ, ngây ngốc gãi đầu: "Có lẽ thế, giờ tôi vẫn chưa dám tin đây là sự thật."
Phó Hằng đỡ trán, sắc mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng thở dài: "Vậy tôi nói lại lần nữa, chúng ta kết hôn theo hợp đồng, đây là bản thỏa thuận năm xưa đã ký."
Tôi lật xem vài trang, giơ tay hỏi: "Vậy nửa đêm anh vào phòng tôi làm gì? Còn ngủ chung giường nữa. Đừng nói là anh định giở trò gì với tôi đấy nhé?"
Lúc nãy tôi đã xem qua một lượt, căn phòng này được trang trí đúng gu của tôi, lại còn có rất nhiều đồ dùng cá nhân của tôi nữa.
Anh đỡ trán, vẻ mặt đầy bất lực: "Hôm nay mẹ tôi đến chơi, nên mới phải ngủ chung phòng với cô, giả vờ làm vợ chồng, cô hiểu chứ?"
Chậc, không ngờ nhìn vai rộng chân dài thế mà lại là... gay.
"Ý cô là gì đấy?"
Hả? Tôi nói ra khỏi miệng rồi sao?
Tôi vung vẩy bản thỏa thuận, mạnh miệng đáp: "Không phải gay thì kết hôn hợp đồng làm gì? Tôi nói cho anh biết, mau ly hôn sớm đi. Trước đây là do đầu óc tôi không tỉnh táo, nhưng giờ tôi quyết tâm không làm vợ hờ của anh đâu, có nhiều tiền mấy cũng không thèm!"
Anh ra ngoài chơi cái này cái kia, lỡ truyền b ệ n h cho tôi thì sao?
Eo ôi… vừa nãy anh ta còn ngủ trên giường của tôi nữa chứ.
Tôi lập tức nhấc mông, lặng lẽ chuyển sang ghế ngồi.
Ánh mắt của Phó Hằng lạnh lùng đến đáng sợ.
Nếu g i ế t người không phạm pháp, có lẽ anh đã bóp c h ế t tôi rồi.
"Tôi không phải gay... Là ông nội ra điều kiện, tôi phải kết hôn thì mới được nắm quyền quản lý nhà họ Phó. Vì thế tôi mới tìm người ký hợp đồng kết hôn, ngày đó cô cũng đồng ý rồi."
Ồ… không phải gay thì dễ nói chuyện hơn rồi.
Nhưng tôi cũng chẳng thích làm "rau dưa" trong căn phòng lớn này đâu.
Kết hôn mà không được đụng chạm? Tôi không chấp nhận nổi.
"Anh có cắm sừng tôi không đấy?"
Có vẻ anh không thích bị tra khảo như tội phạm, trên khuôn mặt hiện rõ vẻ thiếu kiên nhẫn: "Không!"
"Vậy tôi có được cắm sừng anh không?"
"Cố Niên Niên!"
Tôi phẩy tay: "Tôi chỉ hỏi thôi mà, giận gì chứ?"
Thấy anh sạch sẽ đàng hoàng, tôi lại bò lên giường, nằm vắt vẻo một cách gợi cảm: "Chồng ơi, muộn rồi, lên đây ngủ đi."
Anh nhìn tôi với vẻ đề phòng.
Tôi kéo chăn che mặt, chỉ để lộ đôi mắt long lanh: "Tôi sẽ không làm gì anh đâu~ Chỉ là thương chồng ngày mai còn phải bận bịu đi làm, không ngủ ngon sẽ không có tinh thần làm việc mà thôi."
Anh không lay chuyển, khăng khăng đòi ngủ trên ghế sofa.
Tùy thôi, ngủ một mình càng sướng.