Cao mỹ nhân không ngờ rằng, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc ở đây.
Liên tục suốt bảy ngày, Hoàng thượng đều nghỉ lại tại Văn Nhạc Uyển. Mỗi đêm, Cao mỹ nhân đều có thể nhìn thấy ánh đèn lồng sáng rực từ phòng bên cạnh, trong cung đèn chưa từng tắt. Thánh giá ra vào Hợp Di Cung, nhưng lại chưa bao giờ ghé đến Thường Nhạc Hiên.
Sao Chi từ lúc đầu còn căm phẫn thay chủ tử, dần dần trở nên trầm mặc, không còn lời nào để nói.
Sự thịnh sủng lần này khiến cả hậu cung không khỏi bàn tán, có người nhớ lại lúc trước Dĩnh tiệp dư từng được ân sủng, trong lòng không khỏi ghen ghét mà buông lời cay nghiệt: “Chuyện này thì tính là gì, khi Nghi tần chưa vào cung, Dĩnh bảo lâm từng được thị tẩm suốt nửa tháng, hiện giờ hậu cung nào thiếu những người như vậy?”
Cũng không thiếu, nhưng trong mắt đông đảo phi tần, bị đày vào lãnh cung chẳng khác nào cái chết. Có lẽ, chết đi còn dễ chịu hơn là vào lãnh cung.
Từ quý tần ngồi giữa đám đông, vốn không định lên tiếng, nhưng nghe câu này liền nhịn không được: “Ngươi thực sự nghĩ rằng có thể so sánh hai việc này sao?”
Người kia muốn phản bác, sao lại không thể?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT