Vân quý tần khẽ cắn môi, có chút do dự, rồi cười khổ một tiếng: “Cũng ổn cả, chỉ là luôn không thể ăn được thứ gì.”
Chỉ cần ngửi thấy mùi tanh của thịt là nàng đã buồn nôn không chịu nổi. Việc mang thai hành hạ nàng khổ sở không nói nên lời. Dù bụng đã lớn hơn, nhưng cả người lại gầy đi trông thấy, đến nỗi thịt trên mặt cũng không còn bao nhiêu.
Thái hậu từng trải qua điều này nên rất đồng cảm, lập tức phân phó: “Có món gì muốn ăn thì cứ bảo người dưới làm, bây giờ thân thể ngươi quan trọng, không cần câu nệ gì cả, sức khỏe mới là điều cần thiết.”
Thai Am Yểu nghe thấy lời này mới khẽ ngẩng đầu lên liếc nhìn.
Vân quý tần đến thỉnh an, chính là vì những lời này. Nàng cúi đầu, cười nhẹ: “Tần thiếp tạ ơn Thái hậu nương nương.”
Sau đó, Thái hậu nương nương vẫn kéo Vân quý tần trò chuyện. Hoàng hậu thỉnh thoảng góp đôi lời, còn Kính phi – người có hai vị hoàng tử, cũng xen vào được vài câu. Những người còn lại dường như chỉ là vật trang trí.
Hồi lâu sau, Thai Am Yểu mơ hồ nhận ra Thái hậu liếc mắt ra ngoài, trong lòng nàng thoáng suy đoán, chẳng lẽ Thái hậu đang đợi Thời Cẩn Sơ? Nhưng qua thêm một khoảng thời gian, trong điện vẫn không có động tĩnh gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play