Tạ Chiêu giơ tay lên cao: “Không phải ngày nào ta cũng mang bên mình, có lúc sợ mất hoặc thay đồ để quên, thì thần để ở nhà. Hôm nay chỉ đúng lúc, vừa khéo thần mang theo.” 
Ta không biết nói gì.
Tạ Chiêu vòng tay ôm lấy eo ta, kéo ta vào lòng chàng, ghé vào bên tai cười khẽ: “Hóa ra bấy lâu nay công chúa lại tự ghen với chính mình. Nếu cái đêm tổ chức tiệc sinh thần của thái tử đó, công chúa nhìn kỹ những thứ thần cởi ra, sẽ phát hiện hôm đó thần cũng mang theo nó.”
Ta xấu hổ không thôi, đẩy Tạ Chiêu ra, chỉ vào hắn bảo: “Vậy chàng cũng ghen vô cớ với Bùi Minh còn gì!”
“Công chúa, ban đầu rõ ràng nàng thích ta , sao về sau lại hết nhiệt tình? Công chúa lạnh nhạt với ta cũng đành, nhưng Bùi tiểu tướng quân vừa trở về kinh, nàng liền chuyển đến phủ tướng quân, giống như là đã chuyển tình cảm cho người khác.”
“Ta vốn không muốn làm lỡ dở tiền đồ của chàng…”
Tạ Chiêu thở dài, lại kéo ta vào lòng: “Nay Đại Tề quốc thái dân an, nhân tài đông đảo, thêm một người như ta cũng không nhiều, không có ta thì cũng không thiếu. Công chúa, nàng chưa từng hỏi ta mong muốn điều gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play