Ta đành quỳ xuống hành đại lễ với bà:
"Nhi thần nhất thời sơ suất, Dung Phi nương nương dạy phải."
"Ta thấy ngươi làm Thái tử phi ngày càng hồ đồ. Chưa khỏi bệnh đã chạy ra ngoài cung, còn gây ra lắm chuyện thị phi, khiến Thái tử đang dự cung yến lại phải dẫn binh đi cứu ngươi. Chuyện Đông Cung bị cháy đã khiến người ta bàn tán, giờ chưa qua mấy ngày ngươi lại gây chuyện thêm, ngươi muốn Thái tử không được ngồi yên ở vị trí này nữa phải không?"
Đối diện với sự chỉ trích gay gắt của Dung Phi, ta chỉ có thể im lặng chịu đựng, thỉnh thoảng đáp một câu:
"Dung Phi nương nương nói chí phải, tất cả đều là lỗi của con."
Dẫu sao, bà ta cũng là thân mẫu của Thẩm Thác, mặc dù không được sủng ái, Thẩm Thác vẫn thiên vị bà ta.
Trước kia, mỗi lần ta quỳ, Thẩm Thác đều đến sau cùng để xem trò vui, tiện thể chế giễu ta vài câu.
Nhưng từ sau sự kiện một năm trước, hắn hiếm khi để ta quỳ nữa.
Dung Phi vừa bắt ta quỳ, hắn liền vội vàng đến ngay, có lẽ vì nể tình ta từng vì hắn mà quỳ giữa trời tuyết suốt hai canh giờ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT