"Lúc đi, nàng không mang theo." Ánh mắt Thẩm Thác thoáng hiện vẻ bi thương.
Ta vươn tay sờ thử, đó là cây trâm gỗ lúc trước Thẩm Thác khắc cho ta.
Hồi mới đến thôn, bởi vì ta bị Thẩm Thác kéo chạy trong đêm, tóc tai bù xù, ngay cả trâm cài cũng không mang theo, ban ngày đành phải dùng vải vụn để buộc tóc.
Ta thuận miệng than vãn với Thẩm Thác, kết quả mấy hôm sau, hắn đã khắc cho ta một cây trâm gỗ.
Cây trâm được mài nhẵn nhụi, không hề có dằm gỗ. Trên đầu trâm còn được khắc một khóm hoa quế, hoa quế vốn đã nhỏ, cần phải quan sát tỉ mỉ, còn cực kỳ khảo nghiệm kỹ thuật điêu khắc.
Khi Thẩm Thác đưa cho, ta còn tưởng hắn mua từ thợ khéo trong thôn. "Là thợ mộc ở cuối thôn làm à? Ta tưởng lão chỉ làm những đồ gỗ lớn, không ngờ lại có tay nghề thế này."
Thẩm Thác nghe vậy, gõ nhẹ lên trán ta, giận dỗi nói: "Là ta làm, lão mộc cuối thôn đâu biết làm mấy thứ này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT