“Điện hạ không cần xin lỗi, ta phải cảm tạ ngài hôm nay đã đến kịp lúc mới phải.” Thực ra cơn giận trong ta đã vơi đi quá nửa, hơn nữa cũng chẳng đáng để chấp nhặt với Thẩm Thác.  
“Ta không đói, đêm khuya không ăn đồ ngọt, cần giữ lễ nghi.” Ta đẩy lại túi hạt dẻ, không ngờ túi hạt dẻ này lại nóng đến vậy, khiến ta bất ngờ kêu khẽ một tiếng.  
“Cẩn thận.” Bàn tay không biết từ khi nào đã bị Thẩm Thác nắm lấy. “Ngươi đã gầy như vậy rồi, ôm trên tay chẳng có cảm giác gì.”  
Còn chưa kịp mở miệng, hắn lại tiếp lời: “Cô biết ngươi vẫn còn giận. Ngươi có lần nào giận mà chịu dùng bữa đâu?”  
“Ngài giám sát ta?” Vừa nói ra ta mới nhận ra mình thật ngu ngốc. Thẩm Thác giám sát ta chẳng phải là điều hiển nhiên sao?  
Thẩm Thác khẽ cười, lắc đầu: “aCó lẽ ngươi nên chọn từ khác, chẳng hạn như… quan tâm, hoặc chăm sóc?”  
Tôi trừng mắt nhìn hắn: “Hôm nay ta mới phát hiện da mặt của Điện hạ dày thật.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play