“Cũng không còn sớm nữa, Lạc Nhi nên về Đông Cung uống thuốc rồi, nhi thần xin cáo lui.” Nói xong, Thẩm Thác không để cho ta có thời gian phản ứng, thẳng thừng kéo ta đứng dậy rời đi.  
Đợi đi xa rồi ta mới bực bội hất tay Thẩm Thác ra: “Hôm nay ngài làm sao vậy? Ngày thường lúc nào cũng răm rắp nghe lời Dung Phi, hôm nay lại chẳng cho bà ấy chút mặt mũi nào. Ngài cảm thấy ta bị bà ấy làm khó như vậy còn chưa đủ sao?”  
“Nếu Cô muốn nhìn ngươi bị làm khó, thì người được lôi ra bây giờ đã không phải là ngươi rồi.” Ánh mắt Thẩm Thác di xuống dưới, “Không quỳ chứ?”  
“Nhờ phúc của ngài, không quỳ.”  
“Nhưng tại sao ngài không thích Triệu cô nương kia? Người ta vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, đôi mắt ấy, hận không thể nhìn thấu ngài luôn ấy.” Ta lại hỏi.  
Thẩm Thác mím môi, ánh mắt ẩn chứa sát khí: “Chung Lạc, Cô cảnh cáo ngươi, đừng có toan tính đưa mấy kẻ không liên quan vào Đông Cung.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play