Sau khi cặp cha và con gái đã rời đi, Dương Mỹ Hồng mới cười hỏi: “Đó là chồng và con gái của cô phải không?”
“Phải.” Trình Mạn cười gật đầu, lại nghĩ đến gì đó hỏi: “Tôi vẫn chưa biết nên gọi chị thế nào?”
“Tôi là Dương Mỹ Hồng, cô cứ gọi tôi là chị Dương là được.” Dương Mỹ Hồng giới thiệu bản thân mình xong, lại giới thiệu hơn mười người mình đưa đến một lần, sau đó dò hỏi: “Tôi nghe cha tôi nói, cô tốt nghiệp trường đại học Lâm Giang phải không? Còn học nghiên cứu sinh gì đó?”
“Đúng vậy, tháng sáu này tôi sẽ tốt nghiệp nghiên cứu sinh.”
“Các cô tốt nghiệp đại học Lâm Giang xong hẳn có thể được phân vào một đơn vị ổn áp nhỉ? Sao cô lại…”
Dương Mỹ Hồng không hỏi tiếp, nhưng Trình Mạn có thể hiểu ý bà ta, cô cười nói: “Tôi muốn tự mình gây dựng sự nghiệp, thế nên không đi theo sắp xếp của nhà trường, nếu mọi người cảm thấy lo, thế thì…”
Cô nói xong liền cầm chiếc túi mình mang theo mỗi ngày ra, lấy những tấm bằng chứng nhận bản thân nhận được trong suốt thời kỳ đại học và nghiên cứu sinh ra từ bên trong, lần lượt đặt xuống trước mặt mấy người Dương Mỹ Hồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play