Để tránh gặp phải trường hợp người có ý định vào mà lại không gặp được người, dạo gần đây cứ ăn sáng xong là Trình Mạn liền đến lớp phụ đạo, vừa đến là ở lại cả một ngày, mãi đến tối Lục Bình Châu theo binh trở về mới thuận đường rước cô về nhà.
Ầy, cả bữa trưa cũng là do Vương Phương nấu xong đem tới.
Tiếc là Trình Mạn nguyện đi sớm về trễ nhưng hiệu quả của tường quảng cáo lại chẳng đến đâu, đã gần một tuần lễ rồi mà cô vẫn chưa thấy một ai vào hỏi chuyện chiêu sinh.
Thật ra thiết kế tờ rơi không khó, Trình Mạn cảm thấy cứ thiết kế dựa theo mặt tường quảng cáo là được, nhưng chi tiết vẫn cần trau chuốt lại một chút.
Về cơ bản việc trau chuốt nội dung thế nào đều do Trình Mạn tự mình suy nghĩ, thi thoảng Lục Bình Châu lại góp ý một hai câu, Trình Trình thì thôi đi… Con bé chỉ tới để quấy rối.
Vậy nên khi nghe bên ngoài có tiếng động, Trình Mạn liền bảo con gái: “Trình Trình, con ra xem thử coi ai tới vậy.”
Trình Trình rất vui vẻ làm chân chạy vặt, cô bé phóng ra ngoài tòa nhà, không bao lâu sau đã chạy bịch bịch bịch quay lại, đẩy cửa hô to: “Có nhiều người lắm ấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play