Cả nhà Trình Mạn không rời đi, Vương Thu Mai cũng ở lại nhà bọn họ ăn cơm.
Bữa tối là ăn những đồ còn thừa lại của buổi trưa nhưng đều là đồ chưa được bưng ra, mặc dù mấy năm nay cuộc sống đã khá hơn, nhưng mọi người đều đến từ thời đại nguồn cung khan hiếm, không nỡ lãng phí thức ăn, vậy nên không cần biết bữa tiệc có bao nhiêu món, mọi người ăn đến no bụng rồi vẫn có thể xử lý toàn bộ thức ăn.
Trong chín mâm bàn tiệc, chỉ có hai bàn thi uống rượu là còn đồ thừa, mấy đồ ăn đó Thu Mai Vương cũng không giữ lại, đều để cho khách mang về.
Thứ buổi tối bọn họ ăn là đồ còn thừa được chiên xong để ra đĩa lúc trưa, vì về cơ bản đều là món mặn, Vương Thu Mai sợ mọi người bị ngấy nên đã xào một đĩa rau xanh rồi dọn ra .
Trong lúc xào, Vương Thu Mai còn nghĩ không biết món này có hơi dư thừa quá không, thịt ngon thế này sao có thể ngấy được, kết quả món đầu tiên hết sạch lại là rau xanh.
Sau khi dùng bữa xong và dọn dẹp bát đĩa, Vương Thu Mai không khỏi thở dài: “Trước đây mọi người ăn cơm đều chọn thịt ăn, bây giờ thì tốt rồi, món chay thì hết sạch còn món mặn thì lại thừa nhiều.”
Trình Mạn cười nói: “Điều này chứng tỏ điều kiện gia đình nhà mình tốt, không thiếu thịt để ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play