Trình Mạn rất hài lòng với cách làm của Lục Bình Châu, nếu dám cho con gái cả một túi kẹo thì buổi tối anh không cần phải về phòng ngủ nữa. Nhìn thấy biểu cảm trên mặt vợ, Lục Bình Châu mới yên tâm, giữa con gái và vợ, anh vẫn sẵn lòng đắc tội đứa nhỏ tuổi hơn.
Có thể thấy rằng niềm vui và nỗi buồn của người lớn và trẻ con không giống nhau.
Lúc bọn họ đến phòng bệnh vẫn chưa đầy tám giờ, ngoài một nhà ba người của Trình Lượng thì chỉ có Vương Thu Mai đến đưa bữa sáng.
Nhưng mấy ngày nay phòng bệnh lại có thêm một sản phụ, sinh con chưa được hai ngày, sức khỏe yếu, lúc này vẫn đang ngủ.
Vì sợ làm phiền đến cô ấy, Trình Mạn cố tình hạ thấp giọng khi trò chuyện với Minh Lam.
Trình Trình rất giỏi quan sát lời nói và biểu cảm, cô bé nhìn thấy người lớn nói chuyện cố tình nén giọng lại, nên khi nhìn thấy em trai, cô bé cũng chỉ khẽ “Ồ” một tiếng, sau đó ngẩng đầu lên, nói với vẻ mặt hiếm lạ: “Em trai trở nên đẹp hơn thật rồi nè!”
Đã bốn ngày trôi qua, bé con quả nhiên đã đẹp hơn rất nhiều, không chỉ làn da trắng hơn mà nếp nhăn cũng dần mờ đi, đến mức không thể nhìn ra vết, trông trắng trẻo mập mạp, rất làm cho người ta yêu thích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT