“Không sao, con mua một chai to, hơn nữa hàng xóm nhà con lần này đang muốn thử, nếu bán được sẽ gọi điện cho người nhà gửi lên thêm mấy chai.” Trình Mạn nói: “Nếu cô ấy quyết định buôn bán, con sẽ mua thêm hai chai, cho mẹ thêm một chai.”
Vương Thu Mai tò mò hỏi: “Một chai bao nhiêu tiền?”
Trình Mạn nói ra một cái giá không quá rẻ nhưng cũng không quá đắt, Vương Thu Mai cảm thấy có thể chấp nhận được, bà liền nói: “Không cần, hàng xóm của con mà bán thì con nói với mẹ một tiếng là được, mẹ sẽ tự đến mua, đến lúc đó mẹ sẽ giới thiệu cho khu tập thể của chúng ta, nói không chừng còn có những người khác cũng muốn mua đấy.”
Trình Mạn đồng ý: “Được ạ, đến lúc đó con sẽ hỏi có ấy xem nhiều người mua thì có thể rẻ hơn một chút được không.”
Nói xong chuyện này, Vương Thu Mai không nhịn được mà thở dài: “Mấy năm trước công nhân chính thức trong các nhà máy quốc doanh đều xem thường người làm kinh doanh, bây giờ người làm kinh doanh buôn bán càng ngày càng kiếm được nhiều tiền, cuộc sống của những người lao động trong nhà máy quốc doanh càng ngày càng khó khăn rồi.”
Đúng là trong hai năm qua rất nhiều đơn vị quốc doanh đã đóng cửa, nhưng những đơn vị lớn như nhà máy cơ khí lại có máu mặt, có thể tồn tại thêm vài năm nữa, Trình Mạn cười nói: “Nhà máy cơ khí được không?”
“Bây giờ thì không sao, ai biết tương lai sẽ ra sao.” Vương Thu Mai thở dài: “Giám đốc Trịnh sắp nghỉ hưu rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT