Trình Trình do dự, cô bé không thích đắng, nhưng lại nghi ngờ hỏi: “Sao cha mẹ và bà ngoại lại uống trà? Mọi người không thấy đắng sao?” Nửa sâu sau là hỏi ba người.
“Mẹ không sợ đắng.” Trình Mạn trả lời xong liền đưa cốc trà đến trước mặt con gái: “Con có muốn uống thử không?”
Cô bé lập tức lắc đầu: “Con không muốn, con muốn uống nước mật ong.” Sau đó chạy đến cốc của mình, cầm lên thổi phù phù vào cốc.
Nước nóng được đổ từ phích nước ra, lúc này thời tiết không lạnh lắm, nên để mấy phút vẫn còn bốc khói. Trình Trình sợ bỏng miệng, không dám uống, lại muốn nếm thử mùi vị của nước mật ong rốt cuộc là thế nào, liền nằm xuống cạnh bàn trà, cúi đầu lè lưỡi liếm thử.
Đầu lưỡi vừa chạm vào nước nóng, cô bé không nhịn được mà rít lên, che miệng ngẩng đầu lên.
Ba người bên cạnh nghe thấy âm thanh mặt liền biến sắc, mọi người ngừng nói chuyện quay đầu nhìn sang, Lục Bình Châu ở gần Trình Trình nhất, nhanh chóng kéo tay cô bé ra, cúi xuống hỏi: “Có phải bị bỏng lưỡi rồi không?”
Trình Trình cắn cắn đầu lưỡi rồi lắc đầu, cô bé suy nghĩ một chút rồi nói: “Có hơi nóng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play