Trong lúc Trình Trình đang suy nghĩ, Trình Mạn không nói gì cả, chỉ chậm rãi cuộn túi kẹo sữa trong tay lại từng chút một.
Đừng thấy những lúc Lục Bình Châu chỉ huy binh lính rất hung hãn, nhưng ở trước mặt con gái anh lại chẳng thể nào nghiêm khắc được, lúc này thấy vợ mình sắp nổi giận, không khỏi nói: “Con xem, vừa nãy mẹ con chỉ mua có mỗi một gói kẹo sữa, dù có cho con hết cũng không đủ một trăm viên kẹo sữa, con xem có phải là con nên ăn ít một chút không?”
Cô bé bĩu môi suy nghĩ, một lúc lâu sau trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ, nói: “Trong hợp tác xã có còn gì ạ, mẹ có thể đi mua tiếp.”
Lục Bình Châu: “...” Hết cứu rồi.
Mà Trình Mạn vốn đã gấp gọn gói kẹo sữa, nghe được những lời này, cười lạnh một tiếng nói: “Mơ đẹp quá nhỉ! Chỉ có hai viên kẹo sữa thôi, con muốn ăn thì ăn, không ăn thì trả lại cho mẹ!” Nói rồi cô vươn tay ra trước mặt con gái.
Cô bé sợ hai viên kẹo duy nhất mình có sẽ bị cướp mất, hét to một câu “Của con” rồi nhanh chóng rụt tay lại, giấu kẹo đường vào trong lòng mình.
Mặc dù có hai viên kẹo đường, nhưng Trình Trình vẫn cảm thấy rất ấm ức, nhìn gương mặt lạnh lùng của mẹ mình, dần dần bĩu môi, nước mắt cũng nhanh chóng ứa ra, đọng lại nơi khóe mắt như thể chực trào bất cứ lúc nào, lên án: “Mẹ lừa con! Đã nói là rất nhiều rất nhiều kẹo sữa rồi cơ mà!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT