Chuyện này sao cũng được, ngoại trừ chiếc tủ lạnh trong cửa hàng ngoại tệ mà Trình Mạn muốn mua thì cô chẳng muốn mua gì thêm cả, Lục Bình Châu cũng vậy, nhu cầu của người này còn thấp hơn cô nên Trình Mạn mới hỏi Trình Lượng có muốn mua sắm gì không.”
Cô đã suy nghĩ kĩ rồi, nếu Trình Lượng không có gì muốn mua thì cô sẽ mua thêm hai bình rượu Mao Đài. Dù sao rượu cũng có thể trữ được hai mươi ba mươi năm, sau này cô có thể uống, biếu người khác hoặc bán lại đều được.
Nhưng cho dù bây giờ Trình Lượng nói cần dùng, thì Trình Mạn cũng không hối hận, chỉ thản nhiên mà hỏi: “Anh cần mua cái gì hả?”
Trình Lượng và Trình Mạn ý tưởng lớn gặp nhau: “Mua rượu Mao Đài chứ sao. Tết Trung Thu mà mang bình rượu này về nhà, cha chúng ta có thể khoe khoang cả mấy năm.”
“Mua một bình Mao Đài á? Thế số tiền còn lại thì sao?”
Trình Lượng suy nghĩ một chút rồi nói: “Đến lúc đó tính tiếp, thấy muốn mua cái gì thì mua cái đó. Còn không thì mua rượu Mao Đài hết luôn. Cho cha một chai, anh sẽ giữ lại cho mình một chai.”
Mùa hè nên ra ngoài từ sáng sớm, chủ nhật ăn sáng xong Trình Lượng không tới chỗ Phương Giang làm việc, Trình Mạn cũng không đi bày quán, ba người đi ra ngoài bằng một chiếc xe đạp và một chiếc xe ba gác. .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT