Cuộc sống trong quân ngũ đạm bạc, ở khu tập thể số gia đình có tủ lạnh lại càng ít hơn. Trình Mạn được biết, chỉ mỗi gia đình chính ủy chỉ có một chiếc. Bởi vì vợ chính ủy rất giữ gìn tủ lạnh, nên tuy dùng cả năm mà chiếc tủ lạnh lại được ở trong tình trạng ngắt điện đến phân nửa năm rồi.
Trong hoàn cảnh như vậy, người bình thường sẽ đều coi tủ lạnh như của báu trong nhà.
Vì thế, vào bữa sáng ngày hôm sau, khi biết Trình Mạn và Lục Bình Châu định đến cửa hàng ngoại tệ để mua tủ lạnh vào chủ nhật, Trình Lượng đã nhanh chóng giơ tay đòi tham gia: “Anh cũng muốn đi”.
Trình Mạn không từ chối, chỉ hỏi: “Cuối tháng này anh không uống Mao Đài nữa hả?”
Tất nhiên anh ấy muốn uống rượu Mao Đài, nhưng nửa ngày thì Trình Lượng vẫn cảm thấy mình vẫn còn có thể hoãn được, bèn nói: “Tháng trước lão Phương và anh đã sửa tổng cộng 193 chiếc đồng hồ, tháng này tính đến hôm nay chỉ còn 15 chiếc. Cuối tháng này chắc chắn sẽ vượt được được tháng trước. Mạn Mạn, em cho anh đi đi. Anh cũng muốn đến cửa hàng ngoại tệ để trải nghiệm một chút. Hơn nữa cái tủ lạnh nặng như thế, một mình em với Bình Châu sao mà bê nổi. Nếu anh đi cũng thì cũng giúp được một tay mà, em nói xem có đúng không?”
Nghe vậy, Trình Mạn trầm ngâm, ngẩng đầu lên nhìn Trình Lượng ở bên kia bàn ăn.
Thời này mua đồ tải trọng lớn cũng chưa được giao hàng tận nơi, nếu nhờ Lục Bình Châu mượn xe của quân đội, xe jeep thì không nhét vừa, xe tải thì hơi phí thời gian, giống đi đánh chống khua chiêng quá. Cho nên hai vợ chồng quyết định lái xe ba gác tới đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play