Nếu chia phòng để ngủ, đừng nói là một người ngủ tầng trên một người ngủ tầng dưới, dù hai căn phòng liền kề, buổi tối Trình Trình thức dậy vì đói, chưa chắc Vương Thu Mai đã chạy đến kịp lúc.
Để Vương Thu Mai ngủ một mình cùng hai đứa bé lại càng không thích hợp. Trẻ con thường là một đứa khóc thì đứa kia sẽ khóc theo, mình bà trông hai đứa thì ban đêm sẽ vất vả gấp đôi, bà sẽ không được ngủ đêm.
Dù sao thì chương trình học năm ba cũng không nhiều, ban đêm mà cô không ngủ ngon thì ban ngày cũng tranh thủ ngủ bù được. Hơn nữa, cuối tháng Sáu là nghỉ hè rồi, có khó khăn thì cũng chịu một tháng thôi, cô vẫn chịu được. Còn về kì thi cuối kì, khi đó có lẽ cô sẽ nhờ Vương Phương trông Trình Trình ngủ mấy đêm, sẽ không ảnh hưởng.
Nghe vợ nói xong, Lục Bình Châu nói: “Được, dù sao thì nếu em thấy mệt, cứ để chị Vương trông Trình Trình mà ngủ mấy ngày, có vấn đề gì thì gọi cho anh.”
“Ừ..”
Sắp xếp đồ đạc xong, ngày hôm sau, Lục Bình Châu theo bộ đội lên đường, Trình Mạn cũng bắt đầu hoa mắt chóng mắt với những ngày trông con.
Thật ra trước khi Lục Bình Châu đi làm nhiệm vụ, đêm nào Trình Mạn đi ngủ cũng bị con gái đánh thức mấy lần, nhưng khi đó anh ở nhà, anh sẽ cho con bú bình trước khi cô tỉnh, không cần cô phải bận tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play