Dỗ con gái xong, Trình Mạn đã có tâm trạng đi phỏng vấn đồng chí Lục Bình Châu. Cô hỏi: “Xin hỏi đồng chí Lục, sao anh nghĩ ra được cách huấn luyện “thông minh” này vậy?”
Cái giọng mỉa mai này, Lục Bình Châu không khó để nghe ra, nhưng chuyện tối nay là anh không đúng, nên anh chỉ đành bất đắc dĩ nói: “Anh biết sai thật rồi, sau này sẽ không tái phạm nữa.”
Trình Mạn nghiêm túc nói: “Em thật sự rất muốn biết anh nghĩ thế nào, tuyệt đối không có ý giễu cợt anh đâu.”
Lời này, Lục Bình Châu chỉ tin nửa câu đầu, nhưng Trình Mạn lại tỏ vẻ không nghe được câu trả lời của anh thì không bỏ qua nên anh chỉ đành nói: “Ừm… Đột nhiên nghĩ ra ấy mà.”
Anh cảm thấy đến giờ mà con gái còn chưa học được cách nằm nghiêng là vì nằm thẳng thoải mái hơn, không có động lực để học. Khi bò thì không còn thoải mái nữa, cô bé muốn thoải mái thì phải thử nghiệm hết lần này đến lần khác.
Theo lí thuyết thì ý nghĩ này của anh không có gì sai cả, nhưng anh lại quên mất là trẻ con ba tháng tuổi thấy không thoải mái là khóc ngay.
Trình Mạn vỗ tay, nói: “Ồ, anh nghĩ hay ghê!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT