“Đúng vậy, chân đứa nào cũng như đá mài á, đi một đôi chưa được nửa năm đã hỏng rồi.” Chị Hoàng nói xong lại lấy chiếc giày đã làm được một nửa ra, vừa làm vừa nói: “Là thế này, con đầu của chị muốn có giày thể nào, nó không nghĩ xem một đôi giày thể thao tốn mấy đồng liền, nó đi tốn giày như thế, ai dám mua cho nó chứ.”
Trình Mạn nói: “Mấy bé trai tầm mười tuổi đều như vậy, thích nhảy nhót, giày nhanh hư hơn bất kì ai.”
Chị Hoàng cảm thấy Trình Mạn nói đúng ý mình nên gật đầu: “Em nói đúng rồi đấy.”
Hai người hàn huyên mấy câu thì chuyển chủ đề qua việc chính, chị Hoàng nói: “Chồng chị có một học trò, là người Lâm Giang gốc. Trước khi dựng nước, nhà cậu ấy mở quán ăn, có mấy tiệm liền, nhà rất giàu. Vì chuyện đó, hồi Cải cách, ba người nhà họ bị chụp mũ. Mẹ cậu ấy đăng báo li hôn, đoạn tuyệt quan hệ với cha cậu ấy, giữ anh em cậu ấy lại, nhưng nhà đã bị tịch thu, chỉ giữ được hai gian phòng để ở thôi.”
Thời này, người có nhà muốn bán đều như nhau, tổ tiên giàu có, trong mười năm bị chụp mũ, bị đưa đi cải tạo, khi quay về làm đơn xin lại nhà.
Câu chuyện của chị Hoàng không có gì đặc biệt nhưng Trình Mạn vẫn hỏi: “Sau đó thì sao ạ?”
“Sức khỏe của cha cậu ấy không tốt, khi đi cải tạo không chịu đổi nên đã mất mấy năm trước rồi. Anh cậu ấy đến tuổi thì phải xuống nông thôn, nhưng cậu ấy may mắn, gặp lúc chính sách thay đổi nên được ở lại, làm việc ngoài phố, cùng đơn vị với chồng chị. Vì vấn đề thành phần, cậu ấy mãi không tìm được vợ, mãi đến khi Cải cách kết thúc mới tốt hơn chút, xem mắt năm 77, cuối năm đó kết hôn luôn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT