Lý Văn Hân thì hướng nội, thậm chí lúc mới lên đại học còn hơi mềm yếu, nên khi Phương Vi Vi ở chung phòng với họ, cô ấy mới giúp Phương Vi Vi lấy nước, lấy cơm.
Dù sau đó có mâu thuẫn với Phương Vi Vi, Lý Văn Hân cũng cố gắng sửa đổi tật xấu đó rồi, không còn khó nói lời từ chối nữa, nhưng tính cách của cô ấy vẫn không đủ hướng ngoại.
Trình Mạn cảm thấy cô ấy không phải người chủ động tham gia buổi dạ hội. Cô hỏi: “Cậu kéo em ấy đi à?”
Dương Mẫn thừa nhận: “Ban đầu tớ kéo em ấy đi, nhưng sau đó em ấy chơi rất vui, đúng không?”
Lý Văn Hân chối: “Em chơi vui lắm à?”
“Không phải hả?” Dương Mẫn mở to hai mắt: “Sao chị lại thấy lúc chị kéo em đi, em còn không nỡ chứ? Chẳng lẽ em không nỡ đi, không phải vì buổi dạ hội, mà là vì người à?”
Lý Văn Hân đỏ mặt, bịt miệng Dương Mẫn: “Em không có, chị đừng nói điêu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play