Cho uống sữa xong, Lục Bình Châu nhận lấy bé con, lau miệng cho bé, sau đó lại đưa khăn lau nước bọt cho Trình Mạn như thường lệ.
Cơ mà lần này bé con ngủ đến ngoan, uống sữa xong còn chẳng mở hé mắt ra xíu nào, Lục Bình Châu lau miệng cho cô bé xong liền bỏ cô bé lại vào nôi, lúc xoay người Trình Mạn mới vừa lau người sạch sẽ, đang kéo áo lại.
Người Trình Mạn gầy, mang thai đứa nhỏ xong cũng không thấy thêm được bao nhiêu cân thịt, đến mấy tháng cuối thai kỳ thì cánh tay vẫn cứ gầy như thế, bụng cũng không mấy lớn, mùa đông mặc áo khoác dày vào, ra ngoài cũng chẳng ai nhìn ra là cô mang thai.
Sau khi sinh con xong cô cũng gầy xuống rất nhanh, khi sinh xong cô nặng hơn khoảng mười cân so với trước khi mang thai, nhưng khi xuất viện, cô lại nhẹ hơn trước hẳn hai cân.
Về nhà rồi, vì hôm nào cũng ăn thịt cá, cơ thể vừa khỏe lên một chút cô đã bắt đầu tập yoga, dù đến giờ chỉ mới tập chưa đầy một tuần, nhưng đã có thành quả rõ rệt, eo của cô đã thon gọn lại hẳn.
Bây giờ dù bụng Trình Mạn vẫn chưa được bằng phẳng như lúc trước mang thai, nhưng cũng không thấy eo cô thô ráp gì, da thịt vô cùng nhẵn nhụi, nhìn vào quả là trắng chói mắt.
Chú ý thấy tầm mắt của Lục Bình Châu, Trình Mạn vội bỏ vạt áo xuống: “Anh nhìn cái gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT