“Có lời này của chị em an tâm rồi.” Trình Mạn vỗ vỗ bả vai Vương Phương, nói: “Chúc mừng năm mới.”
Vương Phương nén nước mắt cười nói: “Chúc mừng năm mới.”
Dùng bữa tất niên xong, Lục Bình Châu lại ra cửa.
Binh sĩ sẽ ăn cơm tất niên vào buổi tối, thế nên buổi chiều liên đội nào cũng bận rộn, Lục Bình Châu cũng không rảnh rỗi. Năm nay anh thăng lên chức đoàn trưởng, tết này không thể cứ mãi không lộ diện như những năm qua, phải xuống từng liên đội thăm hỏi.
Một đoàn ba doanh, một doanh ba liên, chờ Lục Bình Châu đi thăm hỏi hết toàn bộ liên đội xong cũng đã đến chín giờ, lái xe trở về nhà là đã gần 9 giờ 30.
Bình thường giờ này trong hẻm đã sớm tối đen, nhưng tết Âm lịch thì phải thức đêm, khi anh trở về hai bên dãy nhà nơi nào có người ở nơi nấy đều sáng đèn, sau khi đậu xe xong anh còn nghe được tiếng xào bài mạt chược của nhà bên cạnh.
So giữa hai bên, nhà anh thật yên tĩnh, vậy nên khi mở cửa, Lục Bình Châu cho là Trình Mạn đã trở về phòng ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play